Viết Bài Tập Làm Văn Số 7 Lớp 6

  -  

thutrang.edu.vn xin trình làng đến bạn đọc những bài văn chủng loại về nội dung bài viết số 2 hay tuyệt nhất ngữ văn 6 với không hề thiếu 5 đề. Theo đó, bài viết số 2 lớp 6 gồm bao gồm 5 đề, mỗi đề thutrang.edu.vn giữ hộ đến độc giả 5 - 6 bài bác văn mẫu hay duy nhất và mới nhất để các bạn cũng có thể tham khảo. Từ bỏ đó, giúp các bạn có những bài xích văn giỏi nhất cho riêng mình.


*

Đề 1: đề cập về một việc tốt mà em vẫn làm

Bài làm

Lâu rồi em bắt đầu đọc lại phần đông trang nhật ký kết từ lâu. Bỗng trong thâm tâm em dâng lên một cảm hứng sung sướng quái đản khi đọc lại trang nhật cam kết ngày hôm đó. Bới đó là phần đa dòng nhật kí đánh dấu câu chuyện về việc xuất sắc của em đã có tác dụng hồi đầu năm mới học.

Bạn đang xem: Viết bài tập làm văn số 7 lớp 6

Hôm sẽ là trưa sản phẩm công nghệ Sáu. Ngày tiết trời ngày hè oi ả đến khó chịu. Chim cũng chẳng bi lụy ca hát. Cây lá cũng căng thẳng mệt mỏi không bi hùng rung rinh. Ngồi vào lớp, lòng em cực kỳ khẩn trương mong muốn sao hết tiết học để chạy thật cấp tốc về nhà để khoe với bà mẹ điểm 10 môn Toán. “Tùng, tùng, tùng,…” giờ trống ngôi trường vừa điểm, em vội vàng vã thu gọn sách vở bỏ vào cặp, chào các bạn trong lớp rồi gấp rút chạy về nhà. Dưới cái nắng nóng gần 40 độ của giữa trưa hè, em bước đi thật nhanh. Vừa đi, em vừa nhảy đầm chân sáo vui vẻ. Mặc cho trời nóng cơ mà em lại chẳng phải thấy cực nhọc chịu, vì chưng nghĩ đến gương mặt mẹ sẽ mỉm cười thật hạnh phúc khi cầm bài làm khiến cho em quên hết mệt mỏi.

Đến té tư giao thông, khi sẵn sàng sang đường đột nhiên em nghe thấy tiếng nói chuyện của nhóm bạn học tập sinh:

- Này, này. Hình như cụ già kia bị lạc.

- chần chừ nữa. Cậu ra hỏi đi. Mình ngại ngùng lắm.

Em trở về nhìn cùng thấy có một các cụ mái tóc trắng, gương mặt nhìn xung khắc khoải, mệt nhọc mỏi, đang đứng loay hoay. Vắt mặc bộ quần áo màu nâu, đầu đội nón lá. Sườn lưng cụ hơi còng. Tay nạm xách một giỏ gì đấy trông rất nặng. Em tiến lại gần cùng hỏi cụ:

- cầm ơi! nuốm sao đấy ạ?

Cụ đơ mình, tảo lại nói chuyện với em:

- Ôi, nỗ lực đang đi kiếm nhà cô đàn bà mà nạm đi mãi tự sáng mang lại giờ vẫn chưa tìm được.

Hoá ra thế bị lạc đường. Dịp đó, em tra cứu xung quanh tất cả chú công an bên gần đó không để giúp đỡ cụ nhưng trong khi không thấy ai. Em thấy nặng nề xử, lần chần phải làm gì. Em muốn giúp sức cụ tuy nhiên lại nghĩ đến bài xích kiểm tả và mẹ ở trong nhà lại phân vân: “ Mình cần làm gì? tuyệt mình cứ mặc xác rồi chạy về nhà. Mà lại làm như vậy thì mình hỏng quá. Trời nắng cầm cố này, biết lúc nào cụ mới tìm kiếm được nhà. Rồi nhỡ nắm làm sao?...” Bao câu hỏi cứ tồn tại trong đầu cơ mà em không thể giải quyết. Và rồi em quyết định, nói cùng với cụ:

- Vậy thế đưa tờ showroom cho cháu. Cháu sẽ giúp đỡ cụ tìm đơn vị ạ.

Cụ vui mừng, nở thú vui móm mém:

- thiệt à con cháu gái. Ôi, cầm cố cảm ơn cháu các lắm!

Sau đó, em giúp nuốm cầm cái giỏ và thuộc cụ đi tìm kiếm nhà. Vừa đi em vừa hỏi chuyện cụ mới biết ráng lên nhà cô phụ nữ chơi, không báo trước đến cô nhằm cô đón tuy thế cụ quên mất nhà cô ở chỗ nào nên bị lạc. Cả buổi sáng sớm cụ tìm không thấy. Hơn bố mươi phút đi bộ tìm kiếm, cuối cùng hai gắng cháu cũng mang lại nơi. Em bấm chuông điện thoại tư vấn cửa. Cô phụ nữ của cụ bất thần khi thấy cụ. Em nhắc lại chuyện mang lại cô nghe.

- Cảm ơn con cháu gái. Nhờ có cháu giả dụ không bây chừ không biết bà bầu cô đang buộc phải làm gì. Cháu vào trong nhà uống nước, ăn uống cơm với công ty cô. Hiện giờ trưa rồi.

Xem thêm: Vì Sao Hồ Quý Ly Chọn Tên Nước Đại Ngu Là Gì Trong Lịch Sử Nước Việt Nam?

Em lễ phép không đồng ý vì nghĩ về đến bà bầu đang hóng ở nhà. Em chào cầm cố và cô rồi gấp rút chạy về nhà.

Về cho nhà là hơn 11 rưỡi. Em thấy bà bầu đang đứng ko kể cổng đợi. Em chạy vội đến bên bà mẹ và nhắc lại chuyện cho mẹ nghe. Vừa nhắc em vừa đưa người mẹ tờ bài bác kiểm tra. Mẹ vuốt mấy gai tóc bám trên trán những giọt mồ hôi và nở nụ cười hiền:

- phụ nữ mẹ xuất sắc lắm. Biết giúp sức mọi người khi gặp mặt khó khăn. Ngoan lắm. Mẹ rất vui vị điều này phụ nữ ạ

Nghe các lời khen của mẹ, lòng em phấn kích hạnh phúc vô cùng. Thú vui như càng tăng thêm.

Khép lại trang nhật kí, em nở một nụ cười thật hạnh phúc. Đó là một kí ức đẹp mà em không lúc nào có thể quên được. Vị đó là bài học kinh nghiệm nhắc nhở em luôn phải biết yêu thương giúp sức mọi tín đồ xung quanh.

=>Xem đưa ra tiết: Những bài bác văn mẫu hay nhất nội dung bài viết số 2 văn 6 đề 1

Đề 2: nói về một lần em mắc lỗi

Bài làm

Tôi tất cả cô đồng bọn từ hồi tiểu học, cửa hàng chúng tôi chơi cùng nhau được 4 năm từ lúc còn là học viên lớp 2. Giờ tôi sẽ lớn, tất cả đôi lần nhìn vào đôi mắt Hà tôi lại nhớ mang đến lỗi lầm của chính bản thân mình khi còn là một còn là cậu bé ngốc nghếch, dại dột dột.

Hồi ấy tôi học tập lớp hai. Hầu hết các bạn trong lớp đã quen nhau từ hồi bắt đầu vào lớp một. Tôi vốn là cậu nhỏ bé thông minh, tuy nhiên vô thuộc hiếu động. Thân năm học lớp hai, chúng tôi có thêm một thành viên mới là Hà. Cô bé nhỏ tuổi nhắn, đáng yêu lắm. Cô xếp chỗ đến Hà ngồi cạnh tôi. Vị là học sinh mới đến bắt buộc Hà không quen chúng ta trong lớp, cậu ấy có vẻ như rụt rè, gồm khi tôi hỏi chuyện Hà cũng lặng lặng, không trả lời tôi. Chính vì như thế tôi ko ưa đứa bạn này, cần nhiều lần tôi tìm giải pháp trêu trọc chúng ta ấy trên lớp. Tôi bỏ bút chì của Hà vào phòng bàn, tôi che tẩy của chúng ta ấy vào trong vỏ hộp giẻ vệ sinh mặc đến Hà cứ loay hoay tìm kiếm mãi. Tôi khôn xiết khoái trá bởi những trò mình bày ra. Rồi một lần, trong giờ đồng hồ ra chơi thấy Hà đang cố trên tay cuốn truyện tranh, tôi chẳng ngần ngại chạy đến cướp luôn luôn cuốn truyện của bạn. Lúc ấy tôi thấy Hà tức bực lắm, tuy nhiên tôi thì mặc thây có lúc nào quan chổ chính giữa đến cảm hứng của bạn ấy đâu. Tôi cố tình cầm cuốn truyện đưa lên cao để Hà không đem được, ấy vậy mà con bạn của tôi nào có bỏ cuộc. Hà trèo lên ghế, cố với lấy cánh tay tôi nhằm đòi lại truyện. Nhưng lúc ấy Hà không tại vị cậu ấy trượt chân vấp ngã nhào, đầu Hà đập xuống nền lớp học. Tôi chưa biết lúc ấy, vào đầu mình nghĩ gì chỉ vội vứt quyển truyện xuống đất , sợ hãi tôi vừa lay Hà dậy: “Mình xin lỗi, mình xin lỗi…. Cậu có làm sao không?”. Cũng may cậu ấy không trở nên chảy máu, Hà mở góc nhìn tôi nhưng lại chẳng nói gì. Khi đó cô giáo tôi đang đến, cô lập cập đưa Hà lên chống y tế. Tôi vừa chạy theo cô vùa khóc nức nở vì biết tôi vừa làm một bài toán vô cùng ngu ngốc. Chú ý cô bạn, nằm lặng trên giường, tôi lo ngại vô cùng. Tôi như thế, cô công ty nhiệm lớp tôi mang đến dỗ tôi nói là Hà ko sao, lần sau không được nghịch ngợm như vậy nữa, bảo tôi về lớp đi cô sẽ gọi cha mẹ Hà mang đến đưa bạn ấy về.

Sau buổi học hôm ấy, tôi về bên trong trạng thái hoang mang và sợ hãi vì biết cô đã call điện về cho chị em tôi. Vừa về đến nhà, mẹ tôi vẫn ngồi ở phòng tiếp khách chờ tôi. Tôi thấy ánh nhìn mẹ tôi bi thương lắm, bà bầu chỉ hỏi tôi: “Tại sao nhỏ lại trêu Hà?”. Tôi kể cho người mẹ nghe nguồn cơn câu chuyện, và lý giải với bà mẹ rằng, bé trêu chúng ta ấy chỉ vì mong mỏi bạn ấy thì thầm với con, chúng ta ấy ngồi cùng con nhưng chẳng khi nào nói với nhỏ câu nào. Dịp ấy, bà mẹ tôi ko trách méc nhau tôi mà ôn tồn nói: “ Hà new chuyển đi học con, chúng ta ấy chưa quen môi trường mới chứ không hẳn là nặng nề gần, mà bé thì luôn luôn tìm cách trêu trọc chúng ta ấy, thì bảo sao chúng ta ấy ko muốn nói chuyện với con”. Chị em tôi nói cùng với tôi, nhỏ vừa gây nên một lỗi lớn, chớ xin lỗi người mẹ mà hãy tự tìm kiếm cách giải quyết và xử lý việc của bé nhé, nhỏ hãy cho người mẹ biết bây chừ con mong muốn làm gì. Tôi ngồi yên tĩnh trên ghế sô pha sau một hồi suy nghĩ, tôi nói cùng với mẹ: “Mẹ dẫn bé đến nhà của bạn Hà nhé, để bé xin lỗi cha mẹ bạn ấy, và muốn Hà tha lỗi mang đến con. Từ giờ đồng hồ con sẽ không còn trêu chúng ta ấy nữa”. Chị em tôi gật đầu đồng ý với đưa ra quyết định của tôi, người mẹ đưa tôi cho nhà Hà nhằm xin lỗi.Rất may là cú té ở lớp không gây ra trấn yêu quý gì cùng với Hà. Yêu cầu lỗi của mình được chấp nhận. Tôi quay trở lại nhà, mà trong thâm tâm nhẹ nhõm. Tuy thế cứ nhớ mang đến khuôn mặt của Hà khi ngã trong lớp tôi lại bị ám ảnh.Sau lần nghịch ngây ngô đó, tôi cảm thấy rất có lỗi cùng với Hà. Tôi không lúc nào dám trêu ghẹo bạn ấy nữa. Cảm xúc có lỗi vẫn cứ giày vò tôi, tôi sẽ tìm mọi phương pháp để chuộc lại tội vạ của mình. Tôi lấy nước giúp Hà, giặt khiến cho bạn ấy dẻ vệ sinh bảng, tôi thường mang kẹo đi học cho Hà. Cứ thế, tôi với Hà thân nhau cơ hội nào ko hay.

Xem thêm: Các Tổ Chức Kinh Tế Thế Giới, Thể Loại:Tổ Chức Kinh Tế Quốc Tế

Cô chúng ta tôi giờ đồng hồ đây, không thể ít nói như hồi đầu mà lại cởi mở quan tâm với tôi và tất cả mọi người. Tôi đã tất cả tình các bạn tuyệt vời, trong hoàn cảnh vô thuộc éo le. Bây giờ, thỉnh thoảng Hà vẫn trêu tôi vì chưng cú bổ hồi lớp 2 ấy mà cửa hàng chúng tôi trở buộc phải thân thiết, thân cận nhau hơn.

=>Xem đưa ra tiết: Những bài bác văn mẫu hay nhất bài viết số 2 văn 6 đề 2

Đề 3: nhắc về một thầy giáo hay như là một cô giáo nhưng mà em quý mến

Bài làm

Gia đình em theo ba chuyển ra thị xã đã làm được hơn một năm. Hôm nay, em mới gồm dịp trở về viếng thăm quê. Vừa lên xe, em đã nhận được ra cô Nga, cô giáo nhà nhiệm lớp 6A nhưng em hết sức quý mến. Em khoanh tay lễ phép kính chào cô. Cô mỉm cười cợt kéo tay em ngồi xuống ghế bên cạnh, thân yêu hỏi thăm tình trạng học tập cùng sinh hoạt của em. Chạm mặt cô, em mừng lắm. Từng nào kỉ niệm giỏi đẹp về cô lại trỗi dậy trong thâm tâm trí em…

Hồi ấy, quê em còn nghèo lắm. Đường thôn quanh co, gồ ghề. Sau mỗi cơn mưa, đất nhão thành bùn dính bệt vào chân, di chuyển rất khó khăn. Nông dân thao tác làm việc quần quật suốt ngày kế bên đồng, quanh năm vất vả. Trẻ em phải phụ giúp phụ huynh những việc nhỏ dại như chăn trâu, giảm cỏ, lau chùi và vệ sinh nhà cửa…