- Tôi húp rượu Khi nào? Cô mới nhất là kẻ húp rượu ấy, phát biểu lộn xộn ko đâu... _ Anh cũng giật thột. Cô phân phát hình thành anh thơm trộm cô rơi rụng rồi.
Bạn đang xem: yêu giả thành thật
***
Linh Chi ngồi lạng lẽ bên trên xe pháo sau đó 1 ngày thao tác làm việc chan chứa mệt rũ rời. Cô nhắm hờ hai con mắt lại, sườn lưng tựa vô ghế làm cho bản thân với 1 thế tự do nhất. Lát sau cô đột nhiên con quay lịch sự nhìn người nam nhi ngồi ở bên cạnh bản thân rồi chứa chấp khẩu ca vô nằm trong nhẹ dịu tuy nhiên lại hóa học chứa được nhiều nỗi buồn.
- Hôm ni anh ko chuồn nằm trong cô tớ sao?
Anh thở hắt đi ra rồi đáp lại tiếng cô.
- Cô ấy mệt nhọc nên ở ngủ ở trong nhà rồi! Với cả cho tới phía trên sao nhưng mà chuồn nằm trong Đường Yến được.
- Vậy tại vì sao anh ko ở lại nhưng mà bảo vệ cô tớ, tại vì sao còn cho tới phía trên với tôi? _ Linh Chi nhếch mép rồi mỉm cười. - Anh tấp tểnh trình diễn vở kịch này cho tới lúc nào nữa, tôi mệt rũ rời lắm rồi!
Anh nhìn cô, góc nhìn vô nằm trong sắc giá buốt.
- Cô vẫn đồng ý thì nên tuân theo những điều tôi bảo, chớ có rất nhiều lời!
- Gần không còn 1 năm rồi, anh nhanh chóng sẵn sàng rồi kết thúc đẩy thời gian nhanh gọn gàng đi! _ Linh Chi phát biểu rồi bước xuống xe pháo. Anh cũng xuống bám theo. Cả nhị nằm trong kiểm soát và điều chỉnh biểu cảm bên trên khuôn mặt của tôi.
- Diễn mang đến chất lượng tốt vào! _ Anh nghiến răng nhắn gửi từng chữ một.
- Tôi trình diễn rất hay, ngoài cần nói! _ Lich Chi đáp nhưng mà ko thèm nhìn anh. Cánh tay cô tự động hóa đem vô tay anh như vẫn quen thuộc rất rất lâu rồi. Hai người lao vào vô tòa nhà sát đấy với khuôn mặt vô nằm trong vồn vã.
Họ lao vào, những giờ mỉm cười vang lên, những câu kính chào chất vấn nhiều ko kiểm đếm xuể. Chẳng là ngày hôm nay mái ấm gia đình Việt Đức với tổ chức triển khai một buổi tiệc nhỏ nhằm họp mặt mũi member vô mái ấm gia đình. Việt Đức và Linh Chi tất yếu ko cần nước ngoài lệ.
Họ cưới nhau cách đó sát 1 năm. Khi cơ Đức đang được cần thiết một người tương thích nhằm thực hiện bà xã bản thân, anh vẫn vội vã lựa chọn Chi, tất yếu là trong những khi đang được cần thiết chi phí thì Chi vẫn gật đầu cái rụp. Có lẽ hẳn quý khách tiếp tục vướng mắc rằng tại vì sao chúng ta vốn liếng ko yêu thương nhưng mà cưới, đích chứ? Haha, toàn bộ cũng chỉ vì thế cái công ty lớn của phụ thân Việt Đức nhằm lại. Nhưng nhằm lấy được cái công ty lớn cơ thì đâu cần là đơn giản dễ dàng. Họ bắt anh cần lấy bà xã, còn anh thì nhất quyết phát biểu ko bởi vì anh ghét bỏ bị buộc ràng, anh mến được tự tại cất cánh nhảy thỏa mến, ngày hôm nay chuồn cô này, ngày mai chuồn cô cơ. Nhưng mặc dù thế này thì ở đầu cuối anh vẫn cần lấy bà xã, và lúc này cái công ty lớn ấy đang được ở gọn gàng vô tay anh. À khoan, còn một điều cũng cần thiết ko xoàng cơ đó là nếu như cuộc hôn nhân gia đình fake này nhưng mà bị phân phát hiện tại thì chắc hẳn rằng rằng Việt Đức sẽ ảnh hưởng tước đoạt đoạt tất cả, với Khi anh còn bị xua đuổi thoát ra khỏi mái ấm luôn luôn ấy chứ. Chính nên là cho nên vì vậy Đức và Chi vẫn yêu sách đi ra ở riêng biệt, chúng ta còn trình diễn xuất vô nằm trong sống động và nhập tâm y như trình diễn viên vậy.
Lich Chi bước tiến mặt mũi Việt Đức, nhìn nhị người chúng ta vô nằm trong rất đẹp song, loại như vốn liếng sinh đi ra là vẫn dành riêng cho nhau. Nhưng đâu ai hiểu rằng, ẩn phía sau vỏ quấn xinh xắn của cuộc hôn nhân gia đình niềm hạnh phúc màu sắc hồng cơ lại là 1 trong thực sự nhị miếng đen phối trắng. Mỗi người dân có một cuộc sống thường ngày riêng biệt, với 1 toàn cầu riêng biệt của tôi, chẳng ai quan hoài cho tới bạn đang làm cái gi, suy nghĩ gì, cần thiết gì. Họ cứ sinh sống vô một mái ấm nhưng mà chẳng bao nhiêu Khi phát biểu cùng nhau câu này, trong cả ngày bận tối tăm mặt mũi mũi, kẻ đi ra người vô như người ngoài.
- Con dâu! _ Tiếng u của Đức vang lên. Bà tiếp cận mặt mũi song phái nam nữ giới trẻ em tuổi hạc này, ly rượu bên trên tay vẫn cạn nửa.
- Con kính chào mẹ! _ Hai người đồng thanh đáp rồi con quay lịch sự nhìn nhau mỉm cười quan tâm.
- Hai đứa mới nhất đi làm việc về chắc chắn mệt nhọc lắm nhỉ? Vậy nhưng mà u lại bắt nhị đứa lịch sự phía trên... Mẹ van lỗi! _ Bà Hương dường như tương đối chếnh choáng. - Chi chắc chắn ko ăn đúng không ạ, nhằm u kêu thằng Đức nó chuồn lấy món ăn mang đến con cái nhé?
Cô mỉm cười mỉm.
- Thôi, ko cần thiết đâu ạ!
Anh con quay lịch sự nhìn cô rồi phát biểu, bên trên môi vẫn nở nụ mỉm cười.
- Kìa em, u vẫn bảo vậy thì nhằm anh chuồn lấy mang đến, đứng phía trên ngoan ngoãn, đợi anh nhé! _ Rồi anh đi ra bàn tiệc lấy một đĩa món ăn. Nhìn anh như thế bà Hương mỉm mỉm cười niềm hạnh phúc.
- Con trai u tuyệt thật!
Linh Chi nghe thấy lời nói này cái nhếch môi chợt hiện thị lên. "Tuyệt sao?", nực mỉm cười thiệt. Không hiểu nếu mà Hương phu nhân phía trên nhưng mà biết chuyện thì tiếp tục ra sao nhỉ? Rồi cô chỉ biết đứng nhìn anh kể từ xa cách. Trong lòng đột nhiên trào lên một loại xúc cảm vô nằm trong không dễ chịu. Đau quặn, nhói, bứt rứt, muộn phiền, mệt rũ rời.
Anh trở về, bên trên tay là đĩa món ăn thơm và ngon nhưng mà toàn đích khoản cô mến. Anh mỉm mỉm cười cụ cái bánh ngọt bên trên tay rồi lên giờ.
- Chi à, em há miệng to đi ra anh đút mang đến em ăn nhé!
Cô biết tiếng anh phát biểu thì với kể từ chối cũng ko được đối với cả bụng cô đang dần trống không trống rỗng nên đành há miệng to đi ra và cắm một miếng ngon miệng. Nhìn chúng ta niềm hạnh phúc như vậy bà Hương ngay lập tức lẻn chuồn nơi khác mang đến nhị người dân có không khí riêng biệt. Bữa tiệc này nhạt nhẽo nhẽo thiệt, cô chẳng thấy với gì thú vị cả. Ngoài những góc nhìn thám thính xét của bao nhiêu bà chị dâu và anh rể thì cũng không còn gì bao nhiêu nữa. Đột nhiên cô tương đối chóng mặt quay cuồng ngay lập tức con quay lịch sự bảo anh.
- Tôi tương đối mệt nhọc nên về trước nhé, lát anh bảo với u... à, Hương phu nhân giúp! _ Nói rồi cô toan bước tiến thì bị anh kéo lại và ôm vô lòng. Cái ôm êm ấm nhưng mà cô hằng ước mong vô trong cả quãng thời hạn qua loa. Tim cô đập thình thịch triền miên. Chi tự động nhủ "Không được, chớ lúc nào mơ tưởng nữa!" Nhưng nhưng mà phát biểu thế này thì phát biểu, việc mơ tưởng vẫn tiếp tục ra mắt. Lần đầu cô thấy anh toàn bộ là vì thế chi phí, sau thời hạn sinh sống cộng đồng cô chính thức thấy anh quá không xa lạ với bản thân tuy nhiên ở vô một mái ấm thi đua phảng phất mới nhất phát biểu cùng nhau vài ba câu. Thấy anh với người đàn bà không giống cô tương đối đau nhức vẫn tự động nhủ rằng đấy là lần đau tim vì thế thao tác làm việc nhiều quá. Những khi như vậy này cô mới nhất với thời hạn nhằm tơ tưởng cho tới anh, sẽ được cảm biến tương đối rét, nhịp đập của anh ấy. Nhưng nhưng mà anh đâu với yêu thương cô?
- Để anh fake em về, em chuồn 1 mình vô khi trời tối như này sẽ không ổn định đâu! _ Giọng anh nhu hòa, bàn tay vẫn lưu giữ chặt lấy người của cô ý. Cô rất có thể thấy tương đối rét của anh ấy phả vô tai cô.
Đức fake Chi đi ra xe pháo sau khoản thời gian kính chào chất vấn quý khách. Khi vẫn yên lặng vị bên trên ghế lái anh còn tuồn người đi ra thắt chạc an toàn và tin cậy mang đến cô, còn Chi thì cứ ngây ngô như 1 đứa ngốc. Một lát sau, xe pháo quặt bánh bên trên lối anh mới nhất chứa chấp khẩu ca tiếp.
- Chị cả bám theo dõi, đợt sau ở nơi nào với người nhà đất của tôi thì cô trình diễn mang đến chất lượng tốt vô, trình diễn cho tới khi về mới nhất ngừng, rõ ràng chưa?
Chi ngây người, xúc cảm hụt hẫng trào dưng. Đấy, cô vẫn tự động nhắc bạn dạng thân thuộc bản thân rằng chớ với mơ tưởng rồi nhưng mà sao vẫn tiếp tục suy nghĩ hoài. Cô mỉm cười.
- Rồi, tôi tiếp tục tuân theo tiếng anh!
Dừng xe pháo bên trên một ngôi Nhà biệt thự anh tiếp.
- Về trước chuồn tôi cho tới mái ấm Yến! _ Xong anh đợi cô xuống xe pháo rồi phóng chuồn luôn luôn. Hình hình họa người đàn bà vô cỗ váy Trắng tựa cục cưng gãy cánh đang được đứng nhìn con xe khuất xa cách dần dần thiệt não nuột. Chi mệt rũ rời Open rồi chuồn vô vào mái ấm. Cô để đèn sáng lên rồi ở phịch xuống ghế sofa. Cô chạm lên môi bản thân rồi lưu giữ cho tới nụ thơm đợt trước. Là anh vẫn thơm cô, tuy nhiên những tiếng anh tâm sự lại ko thuộc sở hữu cô nhưng mà thuộc sở hữu người đàn bà có tên Yến. Chắc vì thế anh say nên anh suy nghĩ cô là cô ấy. Lúc nào thì cũng là cô mơ tưởng, khi nào thì cũng là kể từ cô không còn. Hy vọng nhiều quá tuyệt vời rồi tuyệt vọng, Chi tự động nhủ rồi thiếp chuồn khi này ko hoặc.
Lúc anh về thấy cô đang được phía trên ghế sofa, người cô cô lại như 1 con cái mèo con cái dễ thương và đáng yêu. Anh bất giác nở một nụ mỉm cười rồi anh bế cô lên chống, bịa đặt cô phía trên chóng rồi đắp điếm chăn mang đến cô.
- Dù gì tôi với cô cũng chính là bà xã ông chồng nên không nhiều đi ra tôi cũng nên thực hiện chất lượng tốt trọng trách của một người ông chồng chứ nhỉ? Ngủ ngoan ngoãn đi! _ Anh tạm dừng hoạt động chống lại, con cái mèo cơ vẫn ở yên ổn vô lớp chăn bông êm ấm.
Đức đứng ở ban công, anh fake điếu dung dịch lá lên hít một tương đối rồi nhả sương đi ra ngùn ngụt. Anh lại tâm trí. Anh ko biết bản thân nên kết thúc đẩy cuộc hôn nhân gia đình này ra sao nhằm cho tất cả anh và cô đều rất có thể ổn định với cuộc sống thường ngày của từng người, anh cũng ko biết thực hiện thế này nhằm mái ấm gia đình anh rất có thể gật đầu được việc này. Gần không còn 1 năm rồi, giá bán như anh kéo dãn cái hợp ý đồng ấy thêm thắt chút nữa thì có lẽ rằng từng chuyện sẽ sở hữu được một plan rõ ràng và rõ rệt rộng lớn.
***
Hôm ni trời tương đối u ám, gió máy cũng thổi mạnh. Chi thời gian nhanh chân thoát ra khỏi mái ấm rồi trèo lên xe pháo riêng biệt nhằm cho tới công ty lớn đi làm việc. hiểu trước ngày hôm nay không khí xấu xa như này thì cô đi làm việc vô buổi sớm còn rộng lớn. Chuẩn bị chuồn thì Đức đứng gọi cô.
- Đợi vẫn, ngày hôm nay tôi cũng cho tới công ty lớn, chuồn cộng đồng đi!
- Anh cũng có thể có xe pháo còn gì? _ Cô nhìn anh.
- Chẳng cần tất cả chúng ta là bà xã ông chồng hoặc sao? Cô ham muốn đứa ở vô công ty lớn báo với u tôi à? _ Anh phát biểu, cả khung người linh động vẫn nhanh gọn lẹ yên lặng vị ở ghế lái kể từ khi này, còn Chi vẫn phun lịch sự ghế ở bên cạnh.
Xem thêm: chúc ngày mới vui vẻ
Chiếc xe pháo bon bon bên trên lối, vô xe pháo lạng lẽ ko một giờ động. Chẳng ai phát biểu với ai câu này, chỉ ngồi yên ổn và thực hiện những việc làm riêng biệt của tôi. Dừng xe pháo trước công ty lớn, anh nhanh gọn lẹ đi ra Open mang đến cô, rồi fake cô vô tận điểm trước sự việc ghen tị tị nạnh của bao nữ giới nhân viên cấp dưới nhưng mà ngày nào thì cũng rất có thể thấy được. Đến chống tổng giám đốc anh mới nhất mang đến cô tạm dừng.
- Tại sao lại fake tôi lên đây? Chẳng cần từng Khi tôi vẫn thực hiện ở... ưm... _ Chi bị bịt mồm lại.
- Hôm ni u tôi cho tới thăm hỏi, yên ổn đi! _ Anh phát biểu khẽ.
Đẩy cửa ngõ rồi lao vào vô, anh với cô cầm tay nhau chan chứa thân thiện. Chi chứa chấp giờ "mẹ" ngọt sớt, nghe nhưng mà xúc cảm vô nằm trong yêu thích. Yến đang được ngồi đấy tiếp chuyện với bà Hương cũng cần đứng lên nhìn chúng ta. Ánh đôi mắt cô gái vô nằm trong bực tức trong khi thấy anh đang được tay vô tay với Linh Chi. Nhưng rồi cô gái cũng nguôi dỗi bởi vì cái ý suy nghĩ Chi đơn thuần bà xã bên trên danh nghĩa của anh ấy đang được nỗ lực trấn an lòng tin của cô ý. Yến chuồn xối nước mời mọc chúng ta, góc nhìn sắc lẻm không bao giờ quên quét tước qua loa bên trên người Chi. Còn Chi thì tương đối giật thột rồi cũng mỉm mỉm cười đáp lại cái liếc xéo ấy.
Xong xuôi, bà Hương trở về, chỉ với lại phụ thân người vô căn chống. Yến chạy cho tới ngồi cạnh anh, ôm cổ anh rồi thơm anh trong những lúc Chi vẫn đang được ngồi ở đấy. À, cô với là đồ vật gi đâu mà người ta cần kín mít che chắn nhỉ? Linh Chi không dễ chịu ngay lập tức đứng lên rồi phát biểu.
- Hôm ni việc làm ở công ty lớn không nhiều nếu không muốn nói là rất ít nên tôi về trước, nhị đứa ở lại sung sướng vẻ!
- Cô chuồn xe pháo về thì lát tôi chuồn gì về? _ Anh con quay qua loa nhìn cô, tay vẫn bao phủ lấy người đàn bà thương hiệu Yến. Cô ả thì mến chí vùi mặt mũi vô thâm thúy vô vòm ngực rắn chắc chắn của anh ấy.
Chi mỉm cười nhạt nhẽo.
- Tôi ko chuồn xe pháo nên lát anh cứ thư thả nhưng mà chuồn về!
Cô rời khỏi ngoài. Cũng sáu năm giờ chiều rồi, trời càng tối rộng lớn. Nhưng nhưng mà ngay lập tức thời điểm này cô vẫn ko ham muốn về mái ấm, vẫn ham muốn thong dong ở ngoài lối. Chi nhếch mép mỉm cười rồi chuồn dạo bước bên trên một thành phố. Trời u ám như chuẩn bị mưa nên ngoài lối cũng thấy vắng tanh bóng người. Cô cứ chuồn mãi, chuồn mãi nhưng mà ko Chịu đựng con quay về lại quê hương. Mưa chính thức rơi, những phân tử mưa nhỏ nhắn lí tí non giá buốt chạm vô khuôn mặt của cô ý. Linh Chi vẫn tiếp tục bước tiếp tuy nhiên biết trời đang được mưa và lát nữa rất có thể mưa tiếp tục to ra nhiều thêm. Thật đích nhưng mà, mưa chính thức rơi lộp độp, lộp độp, những phân tử mưa trĩu nặng rơi xuống nền lối, xuống cái hiên của những cửa hàng. Ban đầu mưa xiên chéo cánh, tiếp sau đó mưa cứ rơi trực tiếp tưng như minh chứng rằng những phân tử mưa ấy đặc biệt nặng trĩu đến mức độ nhưng mà gió máy cũng ko thể thổi cất cánh được.
Chi mỉm cười. Cả khung người cô ẩm sũng nước. Hay thiệt, mưa đang xuất hiện nằm trong tâm lý với cô à? Nhưng nhưng mà cô đâu với khóc như mưa, cô đang được mỉm cười nhưng mà. Hay, chủ yếu vì thế cô ko khóc được nên mưa mới nhất khóc hộ cô? Mưa cứ tuôn xối xả, nước ghé vô người Chi đem bám theo những mùa gió máy giá buốt thấu xương. Nhưng cô vẫn không tồn tại tín hiệu tấp tểnh trở về mái ấm, cô cứ bước tiến vô vô thức. Cơ thể cô đột nhiên nặng trĩu trịch, cô ham muốn ở, ham muốn nghỉ dưỡng, và cô đang được nhức, nhức lắm lúc biết rằng bản thân lỡ yêu thương anh tuy nhiên tiếp tục chẳng lúc nào được trả lời. Bởi anh và cô cho tới cùng nhau thế tất cũng chỉ vì thế vật hóa học.
Việt Đức đang được ở trong nhà Yến. Anh phía trên chóng với cô tớ, bàn tay xoa xoa đầu cô tớ muốn tạo xúc cảm như anh đặc biệt mến yêu cô nàng ấy. Đức nhìn ra phía bên ngoài hành lang cửa số, mưa đang được rơi, đặc biệt thời gian nhanh và áp lực. Bất giác anh suy nghĩ cho tới Chi. Không biết giờ này cô về mái ấm ko, ko biết cô với hoảng ko nếu mà tí nữa trời mưa to tát nhưng mà với sấm sét thì sao? Thấy anh đang được tâm trí mung lung, Yến ngay lập tức ngước đầu dậy nhìn anh, bàn tay ôm chặt cổ anh.
- Anh, anh tâm trí gì vậy?
- Không với gì! _ Anh nhìn cô rồi đáp.
- Anh phát biểu dối!
"Đoàng" _ Tiếng sấm vang lên, chớp rạch dọc ngang khung trời.
Anh đột nhiên nhảy người dậy rồi chạy cho tới mặt mũi hành lang cửa số. Tại tầng 26 của tòa căn hộ nhìn xuống bên dưới mặt phố cơ duy nhất white color xóa của mùng nước thêm vào đó những ánh đèn sáng năng lượng điện được nhảy lên.
Chi giật thột lúc nghe tới giờ sấm, cô hoảng hãi chạy cho tới một quán ăn này sát cơ nhằm trú mưa, nhằm ko mang đến sét tiến công trúng cô, cô hoảng nó lắm. Cả khung người cô lập cập lên vì thế giá buốt. Án Thư tay lập cập rẩy cụ điện thoại thông minh lên rồi nhấn một mặt hàng số.
Đức nhấc máy lên trong khi thấy với người gọi.
- Alo, cô gọi tôi với việc gì?
"Đức... tôi.. Lạnh, tôi giá buốt lắm!" _ Tiếng Linh Chi gián đoạn. Mặc cho dù giờ mưa đặc biệt to tát tuy nhiên anh rất có thể nghe thấy được giờ khóc của cô ý, đặc biệt nhỏ.
- Này, cô đang được ở ngoài lối hả? _ Anh chất vấn, hóa học giọng với phần tức dỗi.
"Tôi... tại đoạn AAA anh... anh đón tôi được không? Lạnh lắm! Hức!" _ Chi phát biểu rồi húi luôn luôn máy. Cô chẳng hiểu sao bạn dạng thân thuộc bản thân lại gọi mang đến anh nữa chỉ vì thế cô với xúc cảm tin tưởng tưởng anh, vả lại lúc này cô với bản thân anh là kẻ quen thuộc biết.
Anh vò tóc rồi nhanh gọn lẹ đem ăn mặc quần áo chỉnh tề vô. Thấy anh cuống quýt vàng, Yến ngay lập tức cau mi chất vấn.
- Anh chuồn đâu? Trời đang được mưa mà!
- Chi đang được ở ngoài lối, anh chuồn đón cô ấy! _ Anh nhìn cô rồi vấn đáp.
- Cô tớ không tồn tại chân nhưng mà tự động về sao? Anh ở lại với em! _ Cô chạy đi ra bao phủ lấy anh. Giữ chặt anh lại vì thế không thích anh tách chuồn, cô chỉ ham muốn anh quan hoài, bảo vệ và phiền lòng mang đến 1 mình cô thôi, những người dân không giống thì tự động chuồn nhưng mà nơm nớp mang đến thân thuộc bản thân.
- Không được, Chi hoảng sấm sét, cô ấy sẽ không còn tự động về trong những lúc trời mưa to tát như này! _ Anh gạt tay cô đi ra rồi chạy chuồn.
- Đức, anh là đồ dùng xứng đáng ghét! _ Yến phân phát gắt lên gào bám theo anh. Anh trong cả ngày kêu tiếp tục ở lại với cô thế nhưng mà cứ hễ khi này ả thiếu nữ cơ gọi, rồi mếu máo thì anh lại chạy về. Chẳng tối này anh ở lại với cô cả mặc dầu ả thiếu nữ cơ ko gọi, khi này anh cũng vứt đem cô nhằm về bên tòa nhà ấy. Dù sao anh với Chi cũng đơn thuần bà xã ông chồng bên trên danh nghĩa, với rất cần được trình diễn thiệt như vậy không?
Anh đỗ xe pháo lại mặt mũi lối trong khi thấy Chi đang được ở bên dưới khu đất. Anh nhanh gọn lẹ chạy ra phía bên ngoài rồi bế cô lên xe pháo rồi nhanh gọn lẹ về lại quê hương. Anh bế cô vô vào mái ấm, bịa đặt cô phía trên chóng rồi vệ sinh thô người mang đến cô. Lúc đầu anh tấp tểnh thôi thì cứ nhằm cô như thế ngủ tuy nhiên tiếp sau đó anh lại thay cho thay đổi tâm trí bởi vì cứ nhằm cô đem đồ dùng ẩm thì chắc hẳn rằng sẽ ảnh hưởng cảm. Cuối nằm trong anh lôi ở trong tủ đồ dùng của cô ý đi ra vài ba cỗ ăn mặc quần áo tuy nhiên anh không biết đem thế này, thế là anh lịch sự tủ ăn mặc quần áo của anh ấy lấy cái áo sơmi của tôi đi ra mang đến cô đem. Tự nhiên anh đỏ lòe mặt mũi.
Loay hoay một hồi ở đầu cuối anh cũng đem đồ dùng mang đến cô xong xuôi. Nhìn cô đang được ngủ ngon miệng anh cũng thấy yên tâm, bất ngờ anh lại lắc người đi ra vài ba giây. Tại sao anh lại fake người đàn bà này về mái ấm, bảo vệ cho những người đàn bà này rồi vứt rơi tình nhân của anh ấy một mình? Đức không hiểu biết nhiều nổi bạn dạng thân thuộc đang khiến cái quái ác gì nữa. thoắt Chi quờ quờ tay chân, anh ngồi xuống và cụ lấy tay cô.
- Linh Chi, cô thực sự đồ dùng ngốc!
Cô cũng dần dần tỉnh dậy tuy nhiên vẫn còn đấy mơ mòng.
- Đức... Ôm tôi... Lạnh... _ Cô phát biểu mớ.
Anh ngồi lên chóng, ôm cô vô lòng. Anh không hiểu biết nhiều bản thân đang được suy nghĩ gì nữa. Chỉ ôm cô như thế thôi, rét, êm ấm lắm. Nhìn khuôn mặt nhỏ của cô ý dụi dụi vô ngực anh, nhìn song môi đỏ lòe hồng của cô ý mấp máy phát biểu gì cơ nhìn đặc biệt rất đẹp. Rồi bất ngờ anh lại thơm cô. Môi cô mượt và ngọt lắm khiến cho anh cứ thơm mãi nhưng mà không thích dứt.
Chi tỉnh hẳn, thấy anh đang được thơm bản thân thì cô bất thần lắm. Cô đẩy anh đi ra tuy nhiên cô vẫn ham muốn được anh thơm tiếp. Nhưng nhưng mà nhỡ lại vì thế anh say thôi thì sao, Khi không còn say anh tiếp tục lại xử sự với cô như với 1 người ngoài.
- Anh húp rượu đích không? Sao tôi lại đem đồ dùng của anh?
- Tôi húp rượu Khi nào? Cô mới nhất là kẻ húp rượu ấy, phát biểu lộn xộn ko đâu... _ Anh cũng giật thột. Cô phân phát hình thành anh thơm trộm cô rơi rụng rồi.
- Không say sao anh lại thơm tôi?
Im lặng một hồi anh đáp.
- Tôi ko kềm chế được... Tôi cũng không hiểu biết nhiều sao lại như thế...
Tất cả lại chìm vô vào một khoảng chừng lạng lẽ.
Rồi anh bất ngờ cúi đầu xuống thơm cô, một nụ thơm thiệt thâm thúy. Án Thư tay lật ga chóng lên, với lấy bạn dạng hợp ý đồng rồi xé chuồn.
Xem thêm: download from youtube
Bình luận